Thứ Bảy, 5 tháng 10, 2013


Khi còn làm việc tại Văn phòng Đại tướng, mỗi khi tướng Giáp dứt khỏi công việc, trời đã đều tối mịt. Ảnh chụp lúc Đại tướng 83 tuổi.
Ông dành nhiều thời gian thăm hỏi các gia đình có công với cách mạng. Trong ảnh, Đại tướng hỏi thăm sức khỏe bà Nguyễn Thị Vĩnh (thọ 108 tuổi) ở Vĩnh Yên (Vĩnh Phúc) năm 1996.
Đại tướng và mẹ Việt Nam anh hùng Võ Thị Hồi năm 1996.
Ông trò chuyện với người lính chăn ngựa (Nguyễn Hùng) của chiến khu Việt Bắc năm xưa.
Đại tướng Võ Nguyên Giáp dự lễ kỷ niệm 20 năm ngày miền Nam hoàn toàn giải phóng (1975-1995). Đứng cạnh ông là cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt.
Năm 1996, ông ngồi chờ tàu ở ga Geneva để đến Zurich (Thụy Sĩ).
Ông chụp ảnh kỷ niệm với các cựu chiến binh quận Hai Bà Trưng năm 1999.
Với ông Lê Giản (nguyên Giám đốc Tổng nha Công an thời kỳ 1946-1954) trong dịp chúc thọ Đại tướng tròn 90 tuổi, năm 2000.
Nguyên tổng bí thư Lê Khả Phiêu tới thăm và chúc thọ đại tướng tại nhà riêng năm 2000.
Các thiếu nữ dân tộc Thái đón chào đại tướng trở lại thăm chiến trường xưa sau nửa thế kỷ (2004).
Đây là dịp ông trở lại Điện Biên Phủ, thăm hầm tướng De Castries - Chỉ huy Tập đoàn cứ điểm Điện Biên Phủ.
Các lãnh đạo Đảng, Nhà nước, Chính phủ... thường xuyên tới thăm hỏi Đại tướng. Trong ảnh, ông Trương Tấn Sang (nay là Chủ tịch nước) thăm đại tướng năm 2008.
Đại tướng tập thể dục trên bãi biển.
Hoa bạch trà trước sân nhà riêng 30 Hoàng Diệu của đại tướng, loài hoa ông ưa thích.
Dù có tuổi nhưng đại tướng vẫn miệt mài làm việc...
Ông nghỉ trưa trong lần thăm địa đạo Củ Chi (TP HCM).
Bữa cơm của hai vợ chồng Đại tướng.
Lúc rảnh rỗi, ông ngồi thư giãn bên cây đàn piano.
Thương tiếc Đại tướng Võ Nguyên Giáp, nhà giáo Lê Thống Nhất đã viết lên những vần thơ nói thay cho tiếng lòng của triệu triệu người dân Việt Nam. Bariavungtau.com xin phép được chia sẻ với các bạn bài thơ này:

Kính viếng Vị tướng tài Võ Nguyên Giáp

Ôi! Vẫn biết phút giây này sẽ đến
Mà làm sao tim vẫn nghẹn nên lời
Vị tướng tài bao triệu người quý mến
Trái tim Người ngừng đập… Việt Nam ơi!
Tin buồn đưa gữa chiều tối đất trời
Tin buồn đưa đến muôn nơi trái đất
Tin buồn đưa ngỡ chưa là sự thật
Vị tướng tài! Nay đã mất rồi sao?
Từng hàng tre ngỡ như cũng lao xao
Từng trái tim thấy nghẹn ngào thương tiếc
Bữa cơm tối từng nhà dừng ăn tiếp
Cháu ngây thơ ngơ ngác biết chuyện gì?
Vẫn hiểu rằng vòng tử biệt sinh ly
Chẳng ai thoát, chẳng có gì níu được
Đời nhân hậu mấy ai so sánh được
Thế kỷ đời điều mong ước nhân gian!
Khu rừng xưa nghe vọng tiếng suối ngàn
Tên anh Văn vẫn vọng vang bờ cõi
Quân lệnh đầu tiên rõ từng tiếng nói
Phai Khắt, Nà Ngần chói lọi sử xưa…
Đờ Cát gục đầu, hai cánh tay đưa
Từ dưới hầm lên vẫn chưa hiểu nổi
Là tướng phương Tây không ngờ phút cuối
Thành hàng binh cúi đầu dưới sao vàng
Cầu Hiền Lương chia cắt Bắc Nam
Cuộc chiến mới với vô vàn gian khó
Lời Bác Hồ trong tim ai khắc rõ
“Không có gì quý hơn độc lập, tự do!”
Pháo đài bay? Ta thiêu chúng ra tro!
Vua chiến trường? Ta đập bò ra hết!
Xẻ Trường Sơn! Bao đoàn quân mải miết…
Vị tướng tài thêm anh kiệt vô song.
Nhật lệnh tuyệt vời, dân tộc chờ mong
Thần tốc nữa lên! Vang trong quân ngũ!
Táo bạo nữa lên! Từng giây tranh thủ…
Giải phóng miền Nam! Một nửa cõi bờ…
Khúc khải hoàn rộn rã nhạc và thơ
Quốc kỳ tung bay ước mơ đã thoả
Vị tướng tài thấy nỗi niềm sao lạ
Trong ngày vui như thấy có Bác về…
Tóc bạc một đời binh nghiệp say mê
Tạm quên chiến trường quay về cuộc sống
Đảng giao việc gì không hề nao núng
Dù có tạm quên gươm súng, sa bàn…
Nụ cười vẫn hiền, tình vẫn chứa chan
Tuổi tác càng cao lại càng đức độ
Bên người lính xưa chia từng cảnh ngộ
Giữa những gian nan vẫn tỏ tim hồng
Ôi! Vị tướng tài rạng rỡ núi sông
Sử vàng mãi ghi chiến công lừng lẫy
Lễ tang Người… có thể không đến đấy…
Hàng triệu người… tự cài lấy băng tang…
(4/10/2013)

Phương Linh tổng hợp

0 nhận xét:

Đăng nhận xét